cha tôi nhịn đói bảy ngày bảy đêm
trốn trong một lùm cây
và đối thoại với trời đất tổ tiên
qua tiếng đạn rít trên đầu
đây là một mẩu chuyện không thể tìm thấy
trong bất cứ một cuốn sách lịch sử nào:
một người dân thường
vừa bước chân ra khỏi làng
thì đột nhiên mắc kẹt giữa hai bờ chiến tuyến
thời đó không có điện thoại thông minh
lẫn điện thoại không thông minh
nên mẹ tôi chỉ còn biết phỏng đoán
hoặc ông gặp tai nạn
hoặc ông đã trúng như trúng tấm vé số độc đắc
một tiếng sét ái tình
trong khi chúng tôi nói với nhau về chuyện
bằng cách nào ông toàn mạng trở về
đứa cháu nội của ông chăm chú nhìn vào cái ipad
như thể nó đang phải tìm kiếm một giải pháp mang tính toàn cầu
cho hoà bình ở dải Gaza
với nó, “gạo” và “nước”
là hai từ có sẵn trong danh bạ siêu thị
“vậy rốt cuộc ba đã làm gì?”, tôi hỏi
cha tôi không trả lời
chứng lãng tai của ông ngày một nặng
hoặc có thể ông đang phải sống lại ngay tại thời điểm đó
và đang bận tâm suy nghĩ phải làm gì
để sống sót
dù thế nào ông cũng đã sống sót
rồi bữa cơm được dọn lên
trước khi và miếng đầu tiên vào miệng
ông mất vài giây nhìn chằm chằm vào cái chén trống
như thể có ai đó vừa thò tay lấy mất
một đoạn kí ức không bao giờ được ghi chép lại
trong bản mô tả lịch sử phức tạp của một quốc gia
Linh Văn
Leave a comment