Bụi sao chổi

họ vờ không thấy nhau
và giữ im lặng
làm cây cầu duy nhất

cách để sống với một hồn ma trên biển
là dần biến mình thành đảo chết:
giọng nói và ánh mắt
hai thứ phải mất đi đầu tiên
như cách người ta tắt ngọn hải đăng trong đêm tối

thân thể cần thời gian lâu hơn thế rất nhiều
để phân rã

những ngày vừa trôi quanh họ vừa lật ngửa bụng
thành xác của một bầy cá trắng

nhưng lũ gián trong nhà thì không ở yên một chỗ
thỉnh thoảng chúng rình rập
và sống dai hơn mọi dự tính

có một lỗ dột rất nhỏ trên mái:
xuyên qua đó
giọng gió thì thầm và xoáy rít trên cao
những đêm trời trong như chiếc cốc thuỷ tinh úp ngược
còn có thể thấy
dải ánh sáng vụt qua rồi biến mất

những lời vỡ ra tung toé
như bụi rớt từ đuôi của một cái sao chổi

Linh Văn

Published by


Leave a comment