những chiều hè khi không còn ai khác
ngoài hai chúng ta
khi ánh sáng sắp sửa rút lui
nhưng vạn vật vẫn hiện ra như chính chúng vốn là
chàng chẳng nhận ra em không là em nữa
không phải nhát dao của mẹ ghẻ em
không phải lòng ghen tị của em gái em:
sự im lặng bất nhẫn của chàng
mới là thứ khiến em phải chết
em chết một mình
tái sinh một mình
trả ân báo oán một mình
một mình theo chàng từ đời này sang kiếp khác
tình yêu của đấng quân vương vốn xa xỉ
hơn mọi khổ đau và tính mạng:
em lẽ ra đã bay đi
nhưng lại chui vào chiếc lồng vàng
này tiếng hót ríu ran trên vai áo chàng
này bóng lá xoan đào em ru chàng ngủ
này cổ tích dịu dàng trong một quả thị thơm
em gái em sẽ hận em thêm nhiều kiếp nữa
đó là phúc phần của nó
mẹ ghẻ em sẽ làm mắm em khi gặp lại nhau ở dưới âm ty
đó là tội nghiệt của bà
người đời sau sẽ kể về em
như sức mạnh vô song của thiện lương và công lý
đó là nhầm lẫn của họ
nhưng em đã không là em nữa
kể từ sau cái chết đầu tiên
cùng với sự im lặng đến khó hiểu của chàng
suốt phần đời còn lại chàng phải ngủ
cạnh một kẻ sát nhân
giữa đêm khuya em nhìn xuống tay em
chỉ để thấy chúng run lên trong tuyết băng và quên lãng
Linh Văn
Leave a comment